- Thưa cha, con cần xưng tội.
- Sao, vào lúc sắp sang canh này ư?
- Vâng thưa cha! Vì con không thể chịu đựng hơn được nữa.
- Tội nghiệp con. Hẳn là con đã phải dằn vặt ghê gớm lắm nên mới đến tìm ta vào lúc này.
- Vâng. Xin cha cho con xưng tội.
- Con hãy nói đi. Điều gì đang đè nặng trái tim con?
- Là tội của con nhưng nguồn gốc bắt đầu từ một kẻ đồng nghiệp xấu xa, thưa cha.
- Sao lại thế?
- Hắn luôn làm cho con thấy mình là kẻ hẹp hòi, thấp kém.
- Con có thể nói rõ hơn không?
- Con rất ghét hắn, vì hắn luôn may mắn, trong khi con phải nỗ lực rất nhiều mà không được như vậy. Và con luôn thể hiện cho hắn thấy rõ là con ghét hắn.
- Rồi sao?
- Nhưng hắn làm như không biết là con ghét hắn. Hắn luôn tươi cười niềm nở với con, kể cả nhiều lần đi qua hắn con đã phun nước bọt và chửi thề. Có lần mấy người trong cơ quan nói với hắn rằng tại sao con ghét hắn đến thế mà hắn chẳng có phản ứng gì cả? Cha biết hắn đã trả lời thế nào không? Hắn bảo nếu ai đó ở vào hoàn cảnh của cậu ấy (tức là con) thì còn khó chịu hơn kia! Nói để cha biết, con có một trai, một gái nhưng cả hai đều nghiện ma túy, một đứa đang trong trại cai nghiện, đứa con gái bị nhẹ hơn. Con buồn bực trong lòng nên luôn cáu kỉnh và vợ con không chịu được tính cục cằn của con đã bỏ đi. Cũng từ lâu rồi con không liên lạc gì với anh chị em trong gia đình, họ mạc vì mặc cảm.
- Chúa lòng lành tha thứ cho con!
- Chưa hết đâu cha. Hồi cơ quan tổ chức lấy phiếu tín nhiệm để đề bạt hắn làm trưởng phòng, vì ghét hắn nên con vận động mấy người không bỏ phiếu cho hắn. Và trong số đó có kẻ đã phản bội con, nói cho hắn biết. Nhưng hắn không tỏ ra bực tức với con mà lại nghiêm giọng hỏi kẻ đã phản bội con rằng sao lại nói ra điều ấy, vì nó chả có ý nghĩa gì với hắn cả.
- Còn gì nữa không con?
- Vừa rồi, nhân việc bình xét thi đua cuối năm, con đã không bỏ lỡ cơ hội để chỉ trích gay gắt và gán cho hắn cả những tội hoàn toàn không do hắn gây nên. Nhưng hắn chỉ nhỏ nhẹ tiếp thu và hứa sửa chữa.
- Cha thấy có ấn tượng tốt với người mà con đang kể tội rồi đấy.
- Đó chỉ là sự lừa mị của hắn, thưa cha. Làm sao người ta có thể hoàn toàn không cảm thấy gì và cứ làm ngơ khi người khác cố tình gây khó chịu cho mình được cơ chứ?
- Thế tại sao con phải nhọc lòng gây khó chịu cho người ta?
- Vì hắn luôn tỏ ra trịch thượng, bề trên, thưa cha.
- Không phải trịch thượng, bề trên mà bởi người ta có tấm lòng cao thượng, biết phân tích ngọn nguồn sự việc, biết lý giải và biết tha thứ.
- Nhưng con không thể chịu đựng được điều đó. Thà hắn cứ đối mặt với con, cứ ăn miếng trả miếng. Đằng này, hắn làm như không thèm chấp. Hắn không cho con có cơ hội để xả hết những bực tức bấy lâu trong lòng. Hắn hạ gục con bằng sự nhịn nhường. Hắn làm con thấy mình luôn là kẻ thất bại. Hắn làm con bị tổn thương ghê gớm. Hắn là kẻ quá độc ác và nguy hiểm, thưa cha.
- Xin chúa tha thứ cho con!
- Nhưng điều này còn khủng khiếp hơn, thưa cha. Con ghét cay ghét đắng hắn nhưng trong thâm tâm con lại mong mình được như hắn. Con mong được may mắn, được thoải mái nói cười vui vẻ mọi lúc, mọi nơi, kể cả khi có hắn. Con mong mình cư xử với hắn được như cái cách lâu nay hắn vẫn cư xử với con. Nhưng con không thể làm được. Và vì điều này mà con khinh ghét chính bản thân mình. Con tìm đến cha vào giờ này vì con không thể chịu đựng được chính bản thân con nữa.
- Lạy chúa lòng lành. Nếu con không yêu thương mình thì còn mong được ai thương yêu? Nếu con không bằng lòng với những gì mình đang có, con sẽ luôn đố kỵ với những thứ mà người khác có. Chúa không bỏ rơi con chiên nào, nhưng người không thể bắt con sung sướng, cười vui hạnh phúc nếu như con luôn thích rên rỉ, dằn vặt và đau khổ.
- Thưa cha, con đã hiểu. Xin cha hãy ban phước lành cho con.
- Con hãy mở rộng lòng, yêu thương chính bản thân mình và biết yêu thương người khác. Khi con luôn bằng lòng với những gì mình đang có, con sẽ thấy tâm hồn thanh thản. Và con sẽ có thể cười với mọi người, ở mọi lúc, mọi nơi. Đã sang canh rồi, con hãy về đi. Chúa sẽ ban phước lành cho con.
Tháng 1-2017
Thảo Linh
Đài Phát thanh - Truyền hình và Báo Bình Phước
Trụ sở: Số 1 - Trần Hưng Đạo - P. Tân Phú
- TP. Đồng Xoài - Tỉnh Bình Phước
Giấy phép xuất bản số: 430/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 11/10/2019
Ghi rõ nguồn "Bình Phước Online" khi phát hành lại thông tin từ Website này
Giám đốc - Tổng biên tập: Nguyễn Thị Minh Nhâm
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Đoàn Như Viên
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Phan Văn Thảo
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Nguyễn Thành Long
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Cao Minh Trực
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Nguyễn Ngọc Vũ
Đường dây nóng: 0866.909.369
Email: [email protected]
Điện thoại: 0271.3887189 - 0271.3870020
Fax: 0271.3870720
Liên hệ quảng cáo: 0271.2211556 - 0271.3887065