Những ngày mới vào nghề với tôi là kỷ niệm không thể quên. Lắm chuyện xảy ra, cũng theo công thức “5W, 1H” vậy mà có bài được đăng, có bài âm thầm, lặng lẽ đi vào “kho lưu trữ”. Lần đầu xuống cơ sở thực hiện các cảnh quay, khung hình, bố cục rời rạc, phải biên tập nhiều lần. Không chỉ thế, do đơn vị hạn chế về biên chế nên tôi kiêm cả quay phim và viết, là tay ngang chuyển qua nên khá vất vả. Khi được phát sóng chương trình đầu tiên, những mẩu tin trên mặt báo, tôi vui vô cùng, vì những nỗ lực không biết mệt mỏi đã được ghi nhận. Sau đó, tôi được đơn vị tạo điều kiện cho đi học nghiệp vụ, tham gia nhiều chương trình hội thảo, tay nghề dần khá lên. Vốn yêu thích nghề nên tôi tự động viên mình phải cố gắng tìm tòi, học hỏi để trau dồi kinh nghiệm. Thời gian cứ lặng lẽ trôi đi, vậy là tôi đã gắn bó với nghề trên 20 năm và được cán bộ, chiến sĩ cơ sở gọi là “nhà báo mặc áo lính”. Nghề đến với tôi như là duyên nợ, dù đã trải qua lắm niềm vui, nỗi buồn, trăn trở và gian truân nhưng đến giờ tôi vẫn cho rằng mình chọn đúng hướng. Vì sao ư? Vì tôi yêu và say nghề cũng như cảm phục những người lính trên mọi miền Tổ quốc đang vững vàng tay súng bảo vệ và xây dựng quê hương.
Nhiệm vụ của chúng tôi được cơ quan giao là phối hợp phòng chuyên mục Đài Phát thanh - Truyền hình Bình Phước cùng báo đảng địa phương bám sát hoạt động của cơ sở, kịp thời ghi nhận và phản ánh các mặt hoạt động như nhiệm vụ huấn luyện, sẵn sàng chiến đấu, xây dựng cơ quan, đơn vị; tuyên truyền về Luật Nghĩa vụ quân sự, công tác tuyển chọn gọi công dân nhập ngũ; nêu gương người tốt, việc tốt, cá nhân, đơn vị điển hình tiên tiến trong LLVT...
Hầu hết những người làm báo tại bộ CHQS các tỉnh, thành phố đều là các nhà báo không chuyên. Chúng tôi thường làm ở nhà văn hóa, ban tuyên huấn, chính trị bộ CHQS các tỉnh, thành, các quân khu, quân đoàn, học viện, nhà trường... Tuy không chuyên nhưng nhờ có lòng yêu nghề, tình yêu quê hương mà không ít người đã vượt qua khó khăn, gian khổ và cả hiểm nguy để có được những tác phẩm hay mang hơi thở cuộc sống. Để ghi được những hình ảnh và có những bài viết, chúng tôi phải bám sát thao trường, bãi tập và cả trong sinh hoạt đời thường của cán bộ, chiến sĩ. Bên cạnh đó, được lắng nghe tâm tư, tình cảm của cán bộ, chiến sĩ, phản ánh đúng vấn đề, trước tiên chúng tôi luôn hòa mình vào cuộc sống của họ bằng tất cả cái tâm của mình. Trong nghề làm báo tôi từng thất bại. Nhưng thất bại với chúng tôi lại trở thành viên thuốc bổ tinh thần hiệu nghiệm nhất và tôi cũng nghiệm ra rằng, làm nghề viết lách bản thân học suốt đời cũng vẫn chưa đủ.
“Nhà báo không thẻ, không biên chế”, không như những nhà báo chuyên nghiệp khác, trong quá trình tác nghiệp ít nhất họ có một đạo diễn, biên tập và một quay phim. Cánh chúng tôi công tác tại cơ sở, do đặc thù công việc nên luôn phải tác nghiệp “độc lập”, bản thân vừa làm đạo diễn vừa biên tập, kiêm luôn quay phim, đồng thời bên mình luôn có một máy chụp ảnh để đảm nhiệm cả báo hình và báo viết. Chúng tôi thường nói đùa với nhau là “những người làm báo bốn trong một”. Nhiệm vụ dẫu có khó khăn, nhưng được gắn bó, trải nghiệm với nghề, tôi cảm thấy là một niềm vui: “Với tôi, những lần tham gia quay phòng, chống lụt bão, giúp nhân dân khắc phục thiên tai, các hoạt động của LLVT tỉnh và những nhiệm vụ thầm lặng của cán bộ, chiến sĩ mà báo chí ít được tiếp cận, là những kỷ niệm khó quên. Có lần do mong muốn có được những khung hình nóng, thời sự phản ánh hoạt động bộ đội khuân vác hàng tấn cát, đá để xây dựng cột mốc biên giới, đồng chí Huỳnh Văn Minh, đồng nghiệp tôi, không may bị trượt chân, tôi đã bỏ máy và kịp nắm chặt bàn tay đồng chí Minh. May mắn là đồng chí Minh đã không rơi xuống vách đá với độ sâu gần 10m. Những thước phim đó sau này đã giúp tôi đoạt giải vàng trong Liên hoan truyền hình toàn quân năm 2010.
Càng đi, càng viết, càng đam mê dù rằng còn nhiều chông gai nhưng tôi vẫn yêu nghề mình đã chọn: Nhà báo mặc áo lính - “nhà báo không thẻ”, cái nghề buộc tôi thường xuyên “ăn nhờ, ở đậu” và bỏ lỡ những cuộc hẹn hò của tuổi trẻ. Tuy không được học tập bài bản, lại thường kiêm nhiệm nhưng những năm qua, chất lượng các tác phẩm của những người làm báo trong quân đội rất tốt. Xu hướng hiện nay của phóng viên yêu cầu đa dạng, đa năng, có thể tự quay, viết và dựng, tức là 3 trong 1 và chúng tôi tự hào là những người đã làm được điều đó.
Quang Thạch
Đài Phát thanh - Truyền hình và Báo Bình Phước
Trụ sở: Số 1 - Trần Hưng Đạo - P. Tân Phú
- TP. Đồng Xoài - Tỉnh Bình Phước
Giấy phép xuất bản số: 430/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 11/10/2019
Ghi rõ nguồn "Bình Phước Online" khi phát hành lại thông tin từ Website này
Giám đốc - Tổng biên tập: Nguyễn Thị Minh Nhâm
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Đoàn Như Viên
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Phan Văn Thảo
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Nguyễn Thành Long
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Cao Minh Trực
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Nguyễn Ngọc Vũ
Đường dây nóng: 0866.909.369
Email: [email protected]
Điện thoại: 0271.3887189 - 0271.3870020
Fax: 0271.3870720
Liên hệ quảng cáo: 0271.2211556 - 0271.3887065