Ngoài bảy mươi nhưng mẹ còn khỏe. Ngoài việc trông thằng Gấu, lau dọn nhà, mẹ còn đổ đất vào mấy cái thùng xốp để trồng rau. Mẹ cứ tỉ mẩn làm những việc không tên như thế suốt ngày. Chồng chị thương mẹ, bảo bà chỉ cần chơi với Gấu, để vợ con gọi người về dọn nhà thì bà giận lẫy, bảo tôi ở đây mà anh chị gọi người về dọn nhà, chả hóa ra tôi là kẻ vô dụng à? Chị bảo chồng, thôi cứ để mẹ được tự do, bởi công việc cũng chẳng vất vả so với việc nhà nông ở quê. Chỉ phải cái tội mẹ buồn. Người thành thị, nhà nào biết nhà nấy, không có thói quen qua lại thăm nom nhau rồi chuyện trò rổn rảng như ở quê. Thế nên mẹ lấy chiếc tivi làm bạn. Những lúc không còn việc gì để làm, thằng Gấu đi học, mẹ có thể ngồi xem tivi cả tiếng đồng hồ.
Gần cuối năm, nhân dịp siêu thị điện máy gần nhà khai trương với nhiều chương trình khuyến mãi đặc biệt, chồng chị quyết định đổi chiếc tivi xịn hơn để đón năm mới. Chiếc tivi cũ đã trở thành món đồ lạc hậu. Tuy hình ảnh còn đẹp nhưng màn hình nhỏ, xem không sướng mắt. Bây giờ người ta toàn dùng loại tivi màn hình tinh thể lỏng, lắp đầu HD, có thể xem được bất cứ chương trình nào, vào bất cứ lúc nào. Hôm chồng chị mang chiếc tivi mới về, không chỉ thằng Gấu mà cả nhà đều rất vui. Đúng là “đắt xắt nên miếng”, xem chiếc tivi mới này sướng tai, sướng mắt hơn nhiều. Phiền nỗi là mẹ không biết mở tivi để xem, dù chị đã chỉ dẫn bấm cái này trước, bấm cái kia sau nhưng mẹ không tài nào nhớ được. Sau mấy lần bấm lẫn lộn khiến màn hình tivi toàn nhiễu và sôi ào ào, mẹ không mở nữa. Những lúc không có việc gì làm, thay vì xem tivi, mẹ bắc ghế ra cửa, ngồi nhìn xa xăm như đang nghĩ ngợi điều gì.
Rồi một hôm, trong bữa cơm mẹ rụt rè hỏi: Cái tivi cũ ấy, anh chị định làm gì? Chị nhanh nhảu nói, con bảo anh ấy lắp ở gần bàn ăn để vừa ăn cơm vừa xem thời sự mà anh ấy cứ khất lần mãi. Nét mặt mẹ thoáng không vui. Bà cụ lua cho xong miếng canh rồi bỏ đũa đi ra bàn nước ngồi. Chồng chị thấy vậy liền hỏi: Bộ mẹ có chuyện gì muốn nói với tụi con sao? Bà cụ lúng túng một hồi rồi nói, thằng Út ở nhà còn khó khăn lắm. Cái tivi nhà nó đã mờ nhòe, lúc có tiếng lúc không mà không có tiền thay cái mới. Đám con nhà nó chỉ mong... Vừa nghe mẹ nói đến đây, chồng chị vỗ trán “đét” một cái rồi cười lớn, con hiểu ý mẹ rồi. Tưởng gì, chiếc tivi cũ sẽ gửi về cho cậu Út.
Từ lúc chồng chị nói cho cậu Út chiếc tivi cũ, mẹ vui hẳn lên. Suốt buổi chiều, mẹ cứ khấp kha khấp khởi, đi ra đi vào. Người thì ở đây nhưng tâm trí mẹ dường như đã đóng thùng cùng với chiếc tivi cũ chuẩn bị gửi về quê cho thằng con nghèo khó. Và dù còn gần 1 tháng nữa mới đến ngày dự định về, mẹ đã ngồi tỉ mẩn xếp lại những thứ mà nhà chị không dùng nữa, lèn chặt vào hai chiếc bao dứa để mang về quê. Nhìn cảnh mẹ loay hoay với những món đồ bỏ đi, chồng chị hơi khó chịu, bảo mẹ mang những thứ này về làm gì cho chật nhà? Nhưng mẹ bảo những thứ này còn tốt chán. Ở đây các con không dùng đến nhưng ở quê thằng Út không có mà dùng đâu!
Lại thằng Út. Mẹ lúc nào cũng chỉ nghĩ cho thằng Út. Chị hơi chạnh lòng nhưng rồi lại tự nhủ, cha mẹ nào cũng vậy, thường dành tình cảm nhiều hơn cho những đứa con thua thiệt. Chị chợt nhớ những lúc mẹ ngồi lặng hàng giờ trước màn hình tivi. Có lẽ lúc ấy mẹ đang nghĩ về những đứa cháu nội ngồi xem chiếc tivi màn hình mờ nhòe và âm thanh lúc được lúc mất.
Thảo Nguyên
Đài Phát thanh - Truyền hình và Báo Bình Phước
Trụ sở: Số 1 - Trần Hưng Đạo - P. Tân Phú
- TP. Đồng Xoài - Tỉnh Bình Phước
Giấy phép xuất bản số: 430/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 11/10/2019
Ghi rõ nguồn "Bình Phước Online" khi phát hành lại thông tin từ Website này
Giám đốc - Tổng biên tập: Nguyễn Thị Minh Nhâm
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Đoàn Như Viên
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Phan Văn Thảo
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Nguyễn Thành Long
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Cao Minh Trực
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Nguyễn Ngọc Vũ
Đường dây nóng: 0866.909.369
Email: [email protected]
Điện thoại: 0271.3887189 - 0271.3870020
Fax: 0271.3870720
Liên hệ quảng cáo: 0271.2211556 - 0271.3887065