Chị Ngọc Mai thân mến!
Vào đại học, em gặp P là cô gái xinh đẹp, từng là hoa khôi của trường THPT. Chúng em quen nhau khi hai đứa cùng đi làm thêm, mặc dù gia đình P khá giả.
Một thời gian sau, tình yêu của chúng em nảy nở. Đó là quãng thời gian thật tuyệt vời. Dù vất vả nhưng chúng em cùng đề ra mục tiêu phấn đấu là thành công trên con đường học tập. Với em P không chỉ là người yêu mà còn là một người bạn tri kỷ để trút bầu tâm sự. Chúng em đã coi nhau như vợ chồng, chỉ chờ đăng ký kết hôn.
Khi hạnh phúc đang tràn ngập thì một bi kịch khủng khiếp xảy đến. P bị tai nạn giao thông cụt mất hai chân. Chúng em đã khóc rất nhiều khi nghĩ đến tương lai. Suốt một thời gian dài em không biết đến nụ cười. Rất may là em vẫn học được. Nhưng P thì phải nghỉ về quê chữa trị.
Biết chuyện, mẹ yêu cầu em phải sớm cắt đứt mọi quan hệ với P. Vì em là con trai duy nhất trong họ. Mọi người muốn có một cô dâu môn đăng hộ đối, trình độ cao. Từ nhỏ đến giờ, hầu như em chưa làm trái ý mẹ. Nhưng lần này, em thật khó xử vì trong lòng luôn mong P bình phục để chúng em có thể ở bên nhau.
Trớ trêu thay, trên chuyến xe trốn về quê P thăm cô ấy, tình cờ em gặp S. S là cô giáo mới ra trường, dễ thương, nói chuyện có duyên và có lẽ là người đầu tiên trong suốt một năm qua làm em nở nụ cười.
Sau đó, chúng em thường xuyên liên lạc với nhau qua điện thoại, email. Sự xuất hiện của S và những câu chuyện của cô ấy đã làm thay đổi nhiều cuộc sống của em. Em yêu đời và phấn đấu vươn lên nhiều hơn. Em rất vui mỗi khi nhận được những tin nhắn, hay điện thoại của S.
Nhưng hình bóng và những kỷ niệm với P thì vẫn thường hiện lên trong tâm trí em. Nhiều khi em thấy mình thật khốn nạn khi thay lòng đổi dạ với người mà em hằng yêu thương. Về lý trí em không được phép rời xa P lúc này vì cô ấy đang rất cần sự động viên của em, nhưng về tình cảm em lại hướng nhiều đến S và không muốn mất cô ấy. Em phải làm sao bây giờ?
Hữu Sáng (TX. Đồng Xoài)
Hữu Sáng thân mến!
P quả thật đáng thương và rất cần có em để sẻ chia, an ủi, nâng đỡ, giúp cô ấy có niềm tin vươn lên trong cuộc sống. Nhưng P chỉ cần như thế khi em một lòng yêu thương cô ấy. Còn khi em đã thay lòng, dành tình cảm yêu thương cho một cô gái khác thì P sẽ chẳng bao giờ giữ em lại bên cạnh, dù em có vì thương hại cô ấy mà hy sinh.
Tai nạn đến với P chính là dịp thử thách tình yêu của em với cô ấy. Nhưng em đã không nỗ lực phá đi những cản trở. Dù em luôn miệng nói muốn ở bên P nhưng khi người yêu gặp hoạn nạn lại dành tình cảm cho người con gái khác vì cô ấy có những điều kiện tốt hơn.
Một cô gái xinh đẹp bỗng thành người tàn tật như P thường dễ tự ti. Cô ấy cần một người đàn ông mạnh mẽ làm chỗ dựa vững vàng, thông cảm cho cô ấy. Nhưng với tình cảnh hiện nay, em vừa bị gia đình cấm đoán lại vừa có S bên cạnh thì em có còn nỗ lực đấu tranh cho tình yêu với P? Một người tự trọng và nhạy cảm như P liệu có chấp nhận sự thương hại của em khi biết tình cảm của em đã dành cho S? Còn S biết về mối tình của em với P, biết em đã bỏ rơi P thì có thể dành tình cảm yêu thương cho em?
Riêng em, nếu “về tình cảm em lại hướng nhiều đến S và không muốn mất cô ấy” thì đừng cố tỏ ra cao thượng mà vớt vát tình cảm với P nữa. Cũng đừng vì trách nhiệm gì đó để biện minh. Vì như thế, cả hai không thể nào có hạnh phúc. Chúc em sáng suốt.
Ngọc Mai
Đài Phát thanh - Truyền hình và Báo Bình Phước
Trụ sở: Số 1 - Trần Hưng Đạo - P. Tân Phú
- TP. Đồng Xoài - Tỉnh Bình Phước
Giấy phép xuất bản số: 430/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 11/10/2019
Ghi rõ nguồn "Bình Phước Online" khi phát hành lại thông tin từ Website này
Giám đốc - Tổng biên tập: Nguyễn Thị Minh Nhâm
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Đoàn Như Viên
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Phan Văn Thảo
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Nguyễn Thành Long
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Cao Minh Trực
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Nguyễn Ngọc Vũ
Đường dây nóng: 0866.909.369
Email: [email protected]
Điện thoại: 0271.3887189 - 0271.3870020
Fax: 0271.3870720
Liên hệ quảng cáo: 0271.2211556 - 0271.3887065