BPO - “Em tìm cho anh cái chứng minh thư trong cái ví ở ngăn tủ trên ở phòng khách ấy. Anh có việc gấp lát qua nhà lấy.”. Anh điện cho cô giọng gấp gáp.
Cô vội vàng mở tủ, chẳng khó khăn gì cô tìm thấy ngay chiếc ví da màu nâu trong lần sinh nhật hồi đầu hai đứa yêu nhau cô tặng. Lâu lắm rồi cô không thấy anh dùng. Đã bao lần định hỏi mà cô không biết bắt đầu thế nào. Chỉ sợ anh đã cho ai đó rồi lại phải tìm cách nói dối mình nên thắc mắc đó cô cứ để mãi trong lòng. Hóa ra, anh cất nó vào chiếc hộp gỗ sơn mài kỹ như thế.
Mở chiếc ví ra, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt cô là tấm ảnh bông cúc trắng được cài cẩn thận dưới lớp giấy bóng kính. Góc dưới cùng bên phải là tấm ảnh đen trắng nhỏ đã cũ có hình một người phụ nữ tầm 22, 23 tuổi mặc chiếc áo dạ. Bên này chiếc ví là tấm ảnh cô chụp hôm nhận bằng tốt nghiệp Đại học, rạng người và hạnh phúc. Người con gái mặc chiếc váy ngắn kia là ai? Sao chưa bao giờ anh kể cho cô nghe. À, thì ra trong trái tim anh có những hai người phụ nữ. Mà anh lại đặt người đó ngay trang đầu. Có phải là mối tình đầu khó quên như người ta vẫn nói? Còn cô chỉ là người thứ hai? Đầu cô như một mớ bòng bong. Cô thất vọng, khổ đau hay là gì nữa chính cô cũng không cắt nghĩa được.
Từ ngày cô quen anh, ngoài cô ra, anh tuyệt đối không nhắc tới một người phụ nữ nào. Mẹ anh mất từ khi anh mới năm tuổi. Anh ở với bố cho đến khi học đại học thì bố anh cũng qua đời. Nhà không có chị em gái, cũng không có ai thân thiết gắn bó tới mức anh giữ tấm ảnh kỹ và trân trọng như thế. Cục tức dâng đầy trong cô không phải vì tấm ảnh kia đang hiện hữu trước mắt mình mà là vì với cô, anh vẫn chưa nói thật hết những gì anh có.
Cô đưa chiếc chứng minh thư cho anh với ánh mắt đầy thất vọng. Mặt cô tái nhợt. Anh lo lắng cầm tay cô, nhìn thẳng vào mắt cô đầy lo lắng “Em mệt phải không?” Cô chỉ lắc đầu rồi cứ thế hai hàng nước mắt chảy ra khiến cho anh cũng vô cùng bối rối.
Từ hôm đó, anh và cô như có chiến tranh lạnh. Anh hỏi gì cô cũng không nói. Anh sờ vào người cô hất tay anh ra. Chiếc giường đôi vô tình bị ngăn ra làm hai bởi mỗi người quấn một cái chăn đơn. Cô quay mặt vào tường, nước mắt đêm nào cũng chảy. Còn anh thở dài, hết quay trái lại quay phải. Những đêm đó dài lê thê. Mãi mà trời không sáng.
Chiều hôm ấy, đi làm về sớm, cô nhắn cho anh cái tin “Em hơi mệt, muốn về với mẹ mấy ngày mẹ đưa đi khám bệnh”. Cô mở cái gác xép tìm chiếc túi du lịch cũ. Chiếc khóa được kéo ra, đáy túi là quyển anbum cũ. Cũng trang đầu tiên, là hình của người phụ nữ đó. Chỉ khác là trên tay người đó còn bế một đứa trẻ. Không thể tin nổi vào mắt mình, đó chính là anh, người chồng tội nghiệp bị cô hắt hủi cả tuần qua. Cô láng máng nhớ có lần anh nói: mẹ anh rất thích hoa cúc đặc biệt là cúc trắng. Cô lặng đi. Phải vài phút sau, cô mới lấy lại được can đảm để nhắn cho anh cái tin: Em đi khám lại rồi, bác sỹ bảo em không sao cả. Thế mà tuần trước, đi cắt thuốc thầy lang lại bảo thế làm em lo lắng quá. Anh có giận em không?”. Và cô vô cùng bất ngờ khi anh nhắn lại “ Em mãi là một trong hai người phụ nữ mà anh yêu nhất trên đời”.
Đài Phát thanh - Truyền hình và Báo Bình Phước
Trụ sở: Số 1 - Trần Hưng Đạo - P. Tân Phú
- TP. Đồng Xoài - Tỉnh Bình Phước
Giấy phép xuất bản số: 430/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 11/10/2019
Ghi rõ nguồn "Bình Phước Online" khi phát hành lại thông tin từ Website này
Giám đốc - Tổng biên tập: Nguyễn Thị Minh Nhâm
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Đoàn Như Viên
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Phan Văn Thảo
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Nguyễn Thành Long
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Cao Minh Trực
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Nguyễn Ngọc Vũ
Đường dây nóng: 0866.909.369
Email: [email protected]
Điện thoại: 0271.3887189 - 0271.3870020
Fax: 0271.3870720
Liên hệ quảng cáo: 0271.2211556 - 0271.3887065