Mừng con gái của anh vừa “tốt nghiệp” tiểu học, với danh hiệu học sinh giỏi, em cho biết sẽ tổ chức một bữa cơm thịnh soạn, đầy đủ, đông vui. Chưa hiểu từ “đầy đủ, đông vui” của em hàm ý gì nên khi thấy trên bàn bày biện sẵn năm bộ chén, đũa, anh không khỏi ngạc nhiên. Em giải thích: “Có Ngọc và cu Bin đến nữa”. Anh thót tim. Tại sao lại là cô ấy? Chẳng lẽ Ngọc đã thôi không còn “hận thù” anh nữa? Nửa năm nay, kể từ ngày anh ly hôn với Ngọc, cô ấy tuyên bố sẽ chẳng bao giờ “thèm nhìn mặt” anh.
Cuộc hôn nhân của vợ chồng anh có quá nhiều nước mắt. Suy cho cùng, cũng không biết lầm lỗi thuộc về ai. Ngọc thích chiều chuộng trong khi anh bận bịu những chuyến công tác xa nên không dành thời gian nhiều cho mái ấm. Chỉ lý do đó mà lần nào về, Ngọc đều dỗi hờn, trách móc khiến gia đình luôn phải “ngụp lặn” trong không khí nặng nề, u ám. Giọt nước tràn ly khi chẳng biết từ đâu, Ngọc trở nên ghen tuông vô lối. Chuyến công tác nào của anh, cô ấy đều nghi ngờ là đi với nhân tình. Ngọc ghen cả với các phụ nữ anh vô tình tiếp chuyện. “Trừng phạt” anh, Ngọc “gầy dựng” những mối quan hệ khá phức tạp, thường đi vũ trường, nhảy nhót với nhóm bạn thích ăn chơi, bỏ mặc gia đình, bất chấp lời khuyên nhủ. Rồi Ngọc ngoại tình, đổ lỗi “trả thù anh” khiến cuộc hôn nhân đi vào ngõ cụt. Anh và Ngọc ly hôn, con gái theo cha, cu Bin theo mẹ.
Chẳng những không cho đến thăm Bin mà Ngọc còn đặt điều nói xấu anh để con trai tránh mặt. Nhớ thương con, anh chỉ có cách đến thẳng trường Bin song phải đứng từ xa nhìn ngắm, vì lại gần là con trai bỏ chạy. Mới bảy tuổi mà Bin đã biết nói: “Ba độc ác, bỏ rơi mẹ con con. Ba quen nhiều cô, ba có nhiều con với họ nên không thương con. Mẹ nói con phải tránh xa ba”. Chia rẽ cha con anh đã đành, Ngọc còn không cần gặp con gái. Có lần, hay tin Bin bệnh, anh và con gái đến thăm nhưng Ngọc làm ầm lên giữa bệnh viện, đuổi thẳng hai cha con. Ngọc trách: “Bỏ tôi chưa lâu, anh đã công khai yêu cô khác (Ngọc nghĩ là em) thì đến đây chi?”. Nhìn con trai quay mặt vô tường, còn con gái nước mắt ngắn dài, kéo tay ba ra về mà lòng anh đau đớn.
Biết em - cô bạn học cũ - yêu thương anh, tự nguyện chăm sóc cha con anh, lòng áy náy vô cùng nhưng anh vẫn khẳng định mình chưa quên được Ngọc. Em cảm thông, bao dung, nói sẽ không… yêu anh nữa, chỉ xin được coi như đứa em kết nghĩa, cho phép đến nhà lo toan cuộc sống của hai cha con. Ai có ngờ, em còn lặng lẽ xây thêm một chiếc cầu yêu thương với Ngọc. Em còn kể về tình cảm, nỗi nhớ của anh đối với con trai...
Em nói giúp anh những suy tư, trăn trở để Ngọc biết, thông cảm; nói giúp Ngọc những hối hận, muốn được tha thứ và cả sự “trưởng thành”, chín chắn hơn của cô ấy cho anh hiểu.
Đài Phát thanh - Truyền hình và Báo Bình Phước
Trụ sở: Số 1 - Trần Hưng Đạo - P. Tân Phú
- TP. Đồng Xoài - Tỉnh Bình Phước
Giấy phép xuất bản số: 430/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 11/10/2019
Ghi rõ nguồn "Bình Phước Online" khi phát hành lại thông tin từ Website này
Giám đốc - Tổng biên tập: Nguyễn Thị Minh Nhâm
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Đoàn Như Viên
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Phan Văn Thảo
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Nguyễn Thành Long
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Cao Minh Trực
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Nguyễn Ngọc Vũ
Đường dây nóng: 0866.909.369
Email: [email protected]
Điện thoại: 0271.3887189 - 0271.3870020
Fax: 0271.3870720
Liên hệ quảng cáo: 0271.2211556 - 0271.3887065