Thế rồi một ngày khi tôi và anh có chút mâu thuẫn nhỏ vì anh ghen tuông vô cớ, anh đã tìm đến và chị dùng thân xác mình để xoa dịu, chị ăn nằm với anh khi biết anh đang rất yêu tôi. Tôi như quỵ ngã khi biết được sự thật bởi đã dành hết tin yêu cho anh, một lòng chung thủy mà chưa từng ghen tuông ích kỷ. Cũng có thể vì tôi không ghen nên đã vô tình giúp hai người phản bội lòng tin của mình. Một người đàn ông luôn miệng nói yêu tôi lại có thể ăn nằm với người khác. Còn chị, một người đàn bà từng có chồng, hai con, giờ ly dị lại nói luôn yêu người yêu tôi trong suốt 10 năm qua.
Cùng là phụ nữ nhưng tôi không cảm thông được, với tôi tình yêu phải là sự chung thủy và hơn hết với tôi quá khứ với hiện tại khác xa nhau, không hề có định nghĩa “tình cũ không rủ cũng tới”. Tôi cũng có tình cũ nhưng luôn trân trọng và xem họ là bạn đúng nghĩa.
Chị à, tôi cay đắng cùng cực khi biết mình có con với anh là ngày biết anh phản bội, bắt cá hai tay. Đứa con chính là sự khao khát của anh mà có để rồi một ngày anh đang tâm vứt bỏ. Cay đắng hơn khi chị biết tôi có con với anh mà vẫn một lòng muốn anh là của chị. Đạo đức của một người mẹ có hai con như chị sao lại muốn con tôi không cha, muốn cướp đi của con tôi cái hạnh phúc giản đơn mà bất kể đứa trẻ nào cũng xứng đáng được hưởng?
Giờ đây cái chị có là tiền, là hình ảnh của người phụ nữ thành công. Chị yêu cầu tôi khuyên anh nhận sự giúp đỡ của chị, tôi nói cái đó tùy anh vì anh là một người đàn ông, chỉ chừng đó mà chị chửi rủa tôi ích kỷ, không khuyên anh dùm chị và nổi khùng lên xúc phạm tôi. Thấy chị sai nên anh bắt chị phải xin lỗi tôi, chị nói “xin lỗi là vì anh muốn”. Đúng là chị khôn khéo quá, vì nếu là tôi, tôi sẽ không sống dối lòng được, chỉ xin lỗi ai khi thực sự tôi thấy có lỗi.
Để anh chị thanh thản đến với nhau không lụy phiền, tôi đành nói sẽ bỏ con. Đớn đau thay anh vui mừng, tỏ ra nhẹ nhõm. Đó là sự đau đớn nhất trong tôi đến giờ vẫn chưa nguôi. Tôi không đau nhiều đến vậy khi biết mình bị phản bội nhưng đau quằn quại khi thấy anh vui trước cái tin con mình sẽ chết. Ngay lúc đó tình yêu tôi cho anh đã hết, trong tôi anh chỉ là một cá thể bất nhân, tàn nhẫn. Đến con mình, điều mình ao ước bao lâu mà vui khi nghe tin nó sẽ bị bức tử thì tôi đối với anh cũng chỉ là một hạt bụi và sau này khi ảo vọng tan biến, chị đối với anh cũng chẳng là gì. Anh chị hơn tôi vài tuổi chắc hiểu rõ quy luật của tình yêu hơn tôi, không gì là vĩnh cửu...
Nhận ra anh không đáng làm chồng mình, làm cha của con mình nên tôi không để anh phải gánh bất cứ trách nhiệm nào, một mình với những đau đớn tủi hờn chấp nhận làm mẹ đơn thân. Những tháng ngày đầu tiên tôi như gục ngã, sống như người vô hồn, cơm không ăn, công việc không làm được, từ bỏ hết. Tôi tiều tụy và thoi thóp tưởng như sẽ chết, bỏ mặc tất cả để sống trong niềm đau và oán giận đến nỗi bị động thai nghiêm trọng, sự sống của tôi và con lúc này phụ thuộc may rủi.
Lúc đó tôi từng nói cảm ơn chị đã giúp nhận ra bản chất của anh. Dù vậy tôi vẫn oán trách chị, không tha thứ được khi chị nhẫn tâm cướp cha của con tôi, trách chị yêu một tình yêu thiếu đạo đức và thiếu sự tử tế. Nếu là tôi, tôi sẽ chọn cách sống làm người tử tế thay vì hạnh phúc với tình yêu ích kỷ, đó cũng là lý do tôi ra đi, rời khỏi anh.
Giờ đây khi hàng ngày được âu yếm đứa con bé bỏng, tôi cảm thấy mình hạnh phúc vô cùng và từ sâu thẳm cảm ơn chị thật sự. Vì có chị nên giờ đây vai trò làm mẹ và giá trị của việc làm mẹ đối với tôi tuyệt vời đến mức không thể diễn đạt. Chính vì để giữ được con mình tôi trải qua nhiều khó khăn tủi nhục nên giờ đây sự có mặt của con là hạnh phúc viên mãn nhất của tôi, hơn tất cả những niềm vui sướng khác mà tôi từng có được.
Nhờ có chị mà sau này tôi sẽ ngẩng cao đầu tự hào với con mình rằng tôi là một người mẹ tử tế. Nhờ có chị mà con tôi giờ đây có được một người cha nuôi yêu thương bé vô bờ bến, yêu thương nhiều đến mức tôi tin rằng nhiều người cha ruột cũng không làm được. Thứ tình yêu đó cao đẹp bởi nó không mục đích, không vụ lợi. Cha nuôi bé là người cha xứng đáng nhất bởi đơn giản giữa tôi và anh không phải tình yêu thương trai gái mà anh vẫn luôn xem bé như con ruột của mình, có lẽ vì anh là người học Phật, hiểu đạo và trên hết đó mới là cái tình người cao quý.
Tôi hy vọng khi cha ruột của con tôi sống với chị, anh sẽ yêu thương con chị thật nhiều như vậy, bởi lẽ những đứa trẻ không bao giờ có tội. Trước tình yêu của một người mẹ cho đứa con không cha từ khi còn là giọt máu, giờ đây oán giận trong tôi với chị không còn, tôi vui vì con sẽ không có một người cha yếu kém, thà không cha còn hơn có một người cha tồi. Cảm ơn chị thật lòng đã giúp tôi cắt bỏ được một khối u ác tính. Chân thành cảm ơn chị, cầu chúc chị cùng anh hạnh phúc.
Đài Phát thanh - Truyền hình và Báo Bình Phước
Trụ sở: Số 1 - Trần Hưng Đạo - P. Tân Phú
- TP. Đồng Xoài - Tỉnh Bình Phước
Giấy phép xuất bản số: 430/GP-BTTTT của Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 11/10/2019
Ghi rõ nguồn "Bình Phước Online" khi phát hành lại thông tin từ Website này
Giám đốc - Tổng biên tập: Nguyễn Thị Minh Nhâm
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Đoàn Như Viên
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Phan Văn Thảo
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Nguyễn Thành Long
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Cao Minh Trực
Phó Giám đốc - Phó Tổng biên tập: Nguyễn Ngọc Vũ
Đường dây nóng: 0866.909.369
Email: [email protected]
Điện thoại: 0271.3887189 - 0271.3870020
Fax: 0271.3870720
Liên hệ quảng cáo: 0271.2211556 - 0271.3887065